100 Năm! 50 Năm! Rồi sao nữa?
Vào tháng 11 cách đây 100 năm, một người con Việt chào đời. Hôm nay để đánh dấu ngày sinh một người lập thuyết, một thanh niên chưa đầy 24 tuổi. Đó là thuyết Dân Tộc Sanh Tồn. Và thanh niên đó là Chủ tịch Trương Tử Anh, người chủ tịch đầu tiên của Đảng Đại Việt.
Cũng ngày nầy cách đây 50 năm, thêm một khúc quanh mới của Đại Việt, đúng ra là ngày 24 tháng 11 năm 1964, GS Nguyễn Ngọc Huy, một đảng viên Đại Việt của Xứ bộ Nam Kỳ đã đứng ra thành lập Đảng Tân Đại Việt, tập hợp nhiều đồng chí của Đại Việt chấp nhận khuynh hướng biến cải và đề ra một phương hướng hành động mới trong đối lập với nhà cầm quyền đương thời ở miền Nam.
Thưa Quý Vị,
Từ hơn bốn tháng nay (7/2014), tình hình Việt Nam bổng nhiên dịu hẳn, sau một thời gian nóng bỏng với những khiêu khích từ Giàn Khoan Hải Dương đến dự định năm giàn khoan tiếp theo được kéo vào hải phận Việt Nam và vùng Hoàng sa để biểu dương lực lượng? Hay thăm dò dư luận quốc tế về những ý muốn xâm chiếm Việt Nam? Dịu lại?
Chưa hẳn, vì Đảng Cộng sản Việt Nam trong tình thần Hòa hơn Chiến, chấp nhận đi lòn cúi Trung Cộng, sẳn sàng bồi thường những thiệt hại vật chất do cuộc biểu tình người Việt Nam chống Tàu, sẳn sàng cho phép công nhơn Tàu trở lại và gửi thêm 11.000 công nhân nữa ngay sau khi Lê Hồng Anh sang triều cống TC vào 26 và 27/8 vừa qua, làm việc trên những công trường, đặc biệt ở cảng sâu Sơn Dương, Vũng Áng, một vùng địa lý chiến lược, Vũng Áng-Hà Tình - nằm đối diện và cách đảo Hải Nam 350 km. Một vùng đất tổ của quê hương với 228 km2 vừa chính thức làm một vùng tự trị của Trung cộng qua sự xá định của Phó Thủ tường cs Hoàng Trung Hải ngày 10/7/2014.
Thêm một lần nữa, với não trạng «hèn với giặc, ác với dân», CS Bắc Việt để lộ ra bản chất bán nước, bán một vùng đất chiến lược, để TC sẽ dễ dàng, khi cần tạo hai «vọng gác» khóa cửa ngõ vào Vịnh Hạ Long, kiểm soát hải cảng chiến lược và kinh tế Hải Phòng. Đó là mặt biển.
Còn về phía mặt đất, Hà Tĩnh-Vũng Áng cách biên giới Lào 50 km, chỉ cần lập một phòng tuyến ngắn là dễ dàng cắt đứt miền Bắc ra khỏi đất Việt Nam từ Hà Tĩnh trở ra Bắc là cái nôi của đất nước và văn hóa Lạc Việt, cũng là cựu đất Giao Chỉ và Cửu Chân, là biểu tượng của quận huyện của An Nam Đô Hộ Phủ thời Bắc thuộc - Ngàn năm đô hộ, ngàn năm nô lệ chớ quên, cam hờn tủi nhục! ….
Thật là một nguy cơ cho vận mạng và tương lai của đất nước Việt Nam. Quân Nhà Minh lúc xưa chiếm đất Việt vẫn không giữ được những yếu điểm lợi thế đến như vậy!
Đảng Cộng sản Bắc Việt, đảng cầm quyền, tuy ngày nay đạt được nhiều thuận lợi về mặt ngoại giao và kinh tế: gia nhập Thị trường Mậu dịch Quốc tế (WTO), được bỏ tên khỏi danh sách các nước đáng bị quan tâm theo dõi của danh sách Quốc hội Huê kỳ (CPC), và vẫn được ở danh sách các nước có chánh sách thương mãi đặc biệt với Huê Kỳ, là hội viên không thường trực Hội đồng Bảo An Liên Hiệp Quốc, từng được quốc tế và láng giềng nhìn nhận cho làm quốc gia chủ tịch tổ chức và tình nguyện tổ chức các cuộc họp quốc tế hay vùng Đông Nam Á như, APEC, ASEM vân vân .. .
Nói tóm lại, Việt Nam nay, đã thật sự trưởng thành rồi. Nhưng đó chỉ là bề mặt, tuy có vẽ sang trọng đàng hoàng đấy, nhưng không giấu được bản năng độc tài độc đoán cố hữu đối với người dân trong nước.
Ngày hôm nay, trong một không khí thôi thúc của lịch sử, nếu đảng cầm quyền vẫn còn giữ nguyên một não trạng thấp kém bé nhỏ, thì nhơn dân Việt Nam, trái lại, trong tình trạng đang bị cầm kẹp như vậy, đã và đang trên đà lớn hẳn lên: Không còn sợ, không còn mê, không còn nễ nang gì nữa, và đã biết đứng dậy làm lịch sử.
Bằng đủ tất cả hình thức, phương tiện đấu tranh khác nhau, từ biểu tình khiếu kiện tranh chấp đất đai, đến đòi hỏi nhơn quyền dân chủ, đòi thay đổi Hiến pháp, đòi bãi bỏ chế độ, bãi bỏ Đảng Cộng sản, đòi thay đổi cả quốc hiệu …Chưa bao giờ, trong lịch sử Việt Nam, một chế độ, chế độ Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam được quốc tế ở ngoài, một cách ngoại giao, xem như một quốc gia trưởng thành, nhưng cũng chưa bao giờ, trong lịch sử Việt Nam, một chế độ cầm quyền, ở trong nước, trong quốc gia mình đang cầm quyền, lại bị nhơn dân cả nước của mình, phỉ nhổ, đả đảo, đả phá và mất tin tưởng như bây giờ.
Nhưng lỗi cũng tại cái hèn của những người cầm quyền, cũng vì cái giàu có bất lương, vì cái hành vi bất hảo, vì cái địa vị quyền thế bất xứng, lại thêm tinh thần hàng phục Bắc triều Trung Cộng quá rõ ràng, qua những sự kiện các Giàn Khoan đầu năm nay nói trên, qua những xâm chiếm các quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa như một sự đã rồi, qua những hành động côn đồ của các thuyền tàu Trung Cộng đối với cái ngư thuyền Việt Nam, nay vẫn còn tiếp tục thỉnh thoảng tiếp diễn; nên ngày nay, chế độ Cộng sản đang rung rinh và có thể phá sản.
Vì vậy, ngày nay, mặc dù có những đi lại của những phái đoàn ngoại giao Cộng sản Việt Nam cầu cạnh ngoại giao, thăm viếng những yếu nhơn Huê kỳ; mặc dù vẫn có những phái đoàn Mỹ hay các quốc gia láng giềng, quân sự hay ngoại giao ghé thăm Việt Nam ; mặc dù đất nước Việt Nam danh lam thắng cảnh vẫn còn đủ hấp dẫn làm một thiên đàng du lịch cho dân buôn Trung Cộng hay dân đi thưởng ngoạn ngoại quốc hay ngay cả những người Việt tỵ nạn Cộng sản hải ngoại vong bản, quên gốc, hay thuộc loại Việt Kiều « phản quốc »…
Đất nước dưới sự cầm quyền của Đảng Cộng sản Việt Nam vẫn là một goulag khổng lồ, một nhà tù lớn, một địa ngục trần gian cho đại đa số dân chúng Việt Nam.
Hôm nay, trong tình hình chánh trị rất có lợi cho một công cuộc giải phóng, chúng ta những đảng viên của Đảng Đại Việt, những con người Đại Việt, những người con đất Việt, đã đến chúng ta phải làm bổn phận, cũng như xưa kia cha ông chúng ta đã làm bổn phận, cũng như xưa kia các đảng viên đàn anh chúng ta hơn bảy mươi năm về trước làm bổn phận. Uống ước nhớ nguồn chúng ta cùng nhau ôn lại bài học xưa của nguồn gốc Đảng Đại Việt, nhớ ơn người sáng lập, Đảng trưởng, người anh Cả, anh Cả Phương, ôn lại nguồn gốc Đảng Đại Việt và Chủ thuyết Dân Tộc Sanh Tồn.
1 - Đảng trưởng Trương Tử Anh và Đảng Đại Việt:
Cuối hè năm 2000, đồng chí Vân Kha, ngụ tại Alençon Pháp, được đồng chí Thanh Tuyền, nhà ở Massy-Palaiseau-ngoại ô Nam Paris, mời đến Paris để gặp cá nhơn tôi, Phan Văn Song. Chúng tôi được gặp lại nhau do sự sắp đặt và lệnh của hai ông đàn anh, đồng chí Đoàn Thái và đồng chí Chủ tịch Đảng Nguyễn Tôn Hoàn, lúc bấy giờ cùng ở Huê kỳ, người ở Moutain View, California, kẻ ở Texas, cả hai nay đã mất rồi. Chú Đoàn Thái (gốc Huế, là bạn đồng chí với Cha tôi và đã gặp tôi ở Sài gòn những năm 73/75) quen và rõ gốc gác cả ba chúng tôi, đều là con cháu đảng viên Đại Việt cả.
Và trong buối cơm tôi hôm ấy, cùng đồng chí Thanh Tuyền, chúng tôi được anh Vân Kha kể chuyện những ngày còn nhỏ của anh sống trong nhà ông cậu là Bác sĩ Đặng Vũ Trứ. Anh được sống và gặp các vị đàn anh, được dịp học hành tiếp xúc, sanh hoạt với các đàn anh, chúng tôi trao đổi, chia sẻ, so sánh những kỷ niệm thời thơ ấu sống và lớn với Đảng và các Đảng viên, anh Vân Kha lớn hơn tôi mười tuổi sống với thời kỳ khai phá mở Đảng ở Hà nội, trong căn nhà ngụ của gia đình Đặng Vũ làm trụ sở Đảng, tôi nhỏ tuổi hơn, ở Sài gòn cũng được sống và lớn lên trong trụ sở Đảng, rạp Cinéma Tân Định, tục gọi là Chùa, gần chợ Tân Định, đường Paul Blanchy, Hai Bà Trưng bây giờ. Chúng tôi kể cho nhau, và cùng kể cho đồng chí Thanh Tuyền nghe những kỷ niệm thời thơ ấu, những bài học do các đàn anh trong Đảng, chúng tôi gọi là chú, là bác, là những vị Thầy đã huấn luyện, đào tạo, hun đúc con người Đại Việt của chúng tôi.
Sau bửa cơm tối, chung quanh ấm trà đậm, đồng chí Vân Kha bắt đầu câu chuyện với một giọng cảm động: «Một tối vào một ngày cuối năm 1949, tại Hà nội, trong căn nhà cậu tôi, Đảng trưởng đứng trước bàn thờ cùng sáu người bạn, từ nay là đồng chí, Đặng Vũ Trứ, Nguyễn Sĩ Dinh, Phan Cảnh Hoàng, Nguyễn Tôn Hoàn (tức Tư Bụng), Ngô Gia Hy, và Bà Đặng Thị Khiêm (tức Bà Cả Tề)…thắp hương thề phục vụ sống chết vì Việt Nam, đem chủ thuyết Dân Tộc Sinh Tồn làm kim chỉ nam, mở đường cứu nước khỏi ách Thực dân».
« … Đại Việt Quốc Dân Đảng được thành lập bởi Đảng trưởng Trương Tử Anh cùng với sáu đồng chí trong không khí thời bấy giờ, với một chủ thuyết vững mạnh dựa trên tinh thần dân tộc để chống thực dân Pháp đang đô hộ chúng ta đã từ gần 80 năm», giọng đồng chí Vân Kha trầm lại vì cảm xúc, đồng chí Thanh Tuyền vội ghi những tên các vị «đồng sáng lập và công thần của Đảng», đặc biệt là biệt danh của Anh Tư Hoàn là Tư Bụng ; Đảng trưởng dĩ nhiên là Anh Cả rồi. Còn các thứ tự Hai, Ba, Năm, Sáu, … đ/c Vân Kha không nhớ. Và cũng không cắt nghĩa tại sao có hai Cả, Cả Phương là Đảng trưởng và chị Cả Tề ? Tại sao Tề ? Cả, vì là chị cả của gia đình Đặng Vũ? Nhưng sao lại là Tề? Tề là tề gia, lo hậu phương? Tiến lóng? Cũng như về sau trong Nam, thường dùng từ «Tê Đơ» để nói Tuyên Thệ vào Đảng. Nhiều gia đình khác cũng có những nhơn vật Chị Cả Tề…Đây là một câu hỏi mong quý bạn nào cao kiến giải đáp dùm, muôn vàn cảm tạ.
2- Đại Việt Quốc Dân Đảng và Dân Tộc Sanh Tồn:
Cũng nên nhắc lại bối cảnh lịch sử thế giới trước Thế chiến 2, lúc bấy giờ, phân nửa thế giới đang bị trị bởi các đế quốc thực dân, bởi các chế độ thực dân như Anh, Pháp, Hòa lan, Tây ba Nha, Bồ đào Nha…lại còn có những quốc gia đang bị các Liên minh Âu châu quản trị như Cameroun, Liban, Lybie…Các quốc gia như Đức, Nhựt, Ý vì thiếu đất để phát triển kinh tế, vì thiếu thuộc địa để nuôi «mẫu quốc» nên dựa trên những lý thuyết dân tộc để vận động tinh thần yêu nước của quần chúng mình để phát triển.
Đức với thuyết Quốc Xã củng cố vai trò chủng tộc Aryen «da trắng, tóc vàng, mắt xanh»; Ý, với thuyết Fascisme, chia xã hội thành những «chùm, nhóm »(faisceau) để đồng hóa xã hôi thành một khối; Nhựt Bổn với «thánh thuyết: Thái dương Thần nữ và Nhựt hoàng hiển thánh» đã vận động quân ngũ hóa toàn thể nhơn dân mình để bành trướng tìm «đất sống và không gian sanh tồn» và với Chủ Thuyết Đại Đông Á, mộng ước tạo một Khối Thịnh Vượng Chung Đông Nam Á để đối chọi và cạnh tranh với Đế quốc Pháp và Anh…
Trung Hoa và Việt Nam là hai quốc gia có tinh thần dân tộc rất mạnh.
Trung Hoa đang bị ngoại xâm trầm trọng, các đế quốc ngoại quốc cả Âu lẫn Á đang dày xéo, chia xẻ tài nguyên Trung Hoa, chánh quyền không có, cả nước Trung Hoa do bà Từ Hy độc ác vô tài cầm đầu, toàn đất Hoa do các lãnh chúa tham nhũng vô đạo đức bóc lột. Không ai đoái hoài đến người dân cả, và vì thế Quốc Dân Đảng ra đời do Tôn Trung Sơn hay Tôn Dật Tiên sáng lập với chủ nghĩa Tam Dân. Tôn Dật Tiên cướp chánh quyền Từ Hy của Nhà Đại Thanh và thành lập Công Hòa Trung Hoa Dân quốc năm 1911.
Việt Nam lức bấy giờ, để tìm con đường cứu quốc giải phóng quốc gia giành độc lập, nhìn vào Nhựt Bổn và Trung Hoa Cách mạng là hai gương sáng. Từ phong trào Đông du, đến con đường tỵ nạn qua Trung Hoa đều là do các thanh niên yêu nước thoát ly gia đình đi tìm con đường cứu quốc. Một con đường cách mạng thứ ba nữa ra đời, trễ hơn, là con đường những nhà yêu nước phần đông gốc miền Nam, du học Pháp, đem tư tưởng Cách mạng Pháp 1789 trở về Việt Nam làm Cách mạng đòi Độc lập, đấu tranh dân chủ lập công khai ngay tại Miền Nam thuộc địa, Nguyễn An Ninh, Tạ Thu Thâu, Nguyễn Thế Truyền, … điển hình, thí dụ cụ thể là Đảng Lập Hiến Đông Dương (Parti Constitutionaliste Indochinois) là một chính đảng hoạt động ở Nam Kỳ từ năm 1923 đến khoảng thập niên 1930 thì chấm dứt. Đảng này do Bùi Quang Chiêu, một kỹ sư canh nông, có quốc tịch Pháp, cũng là hội trưởng Hội Trí Tri và chủ bút tờ báo La Tribune Indochinoise thành lập.
Trong không khí ấy, …
Đại Việt Quốc Dân Đảng ra đời với chủ thuyết Dân Tộc Sanh Tồn.
Bảy mươi năm đã qua, Đại Việt Quốc Dân Đảng và các đảng viên Đại Việt luôn luôn có mặt và đứng cạnh nhơn dân Việt Nam trong đấu tranh dành Độc lập, trong đấu tranh chống Độc tài, trong đấu tranh chống Cộng sản. Từ những chiến khu Kép, Lạc Triệu, An Điền, An Thành, Bình Xuyên, … vang danh thời kháng Pháp, đến chiến khu Ba Lòng nỗi tiếng thời chống độc tài. Đại Việt Quốc Dân Đảng trong suốt thời gian xây dựng chế độ Đệ nhị Cộng hòa dân chủ, mặc dù Cơ chế Đảng có phân hóa, nhưng các đảng viên với «chủ thuyết dân tộc sanh tồn» vẫn một lòng, một cách đồng bộ, phục vụ đất nước và chế độ Cộng hòa.
Phân Hóa do Biến Cải,
Phân Hóa để Sanh Tồn,
Phân Hóa để Phù Hợp với Môi Trường,
Phân Hóa để Đại Chúng Hóa
Các cựu đảng viên ngày nay tỵ nạn Cộng sản, trong một không khí yên lành, dân chủ, tự do ở xứ người, thường hay than thở và hối tiếc than trách cái phân hóa của Đại Việt Quốc Dân Đảng sau 1964. Thường tiếc rằng khi đấu tranh, hoạn nạn Tây rượt, Việt Minh ám sát, độc tài Cần lao đàn áp, Đảng vẫn là một, tuy đã là ba bộ phận, ba miền đất nước, sanh hoạt ba địa phương khác nhau. (Nhưng đừng quên rằng: Đảng đã tổ chức thành Ba Xứ Bộ hoàn toàn độc lập và tự túc. Nhờ vậy, dù Đảng Trưởng đã thất tung và bị địch sát hại, dù Xứ Trưởng Xứ Bộ Trung bị Cộng sản giết, Đảng vẫn tồn tại và phát triển). Anh em than trách, tại sao, sau khi cơn hoạn nạn qua rồi, khi cần phải ra mắt công khai phục vụ chế độ Đệ nhị Cộng hòa, năm 1964, Đảng lại bể làm ba mãnh?
- Một bộ phận thủ cựu, Đại Việt Quốc Dân Đảng, quyết tâm bám gốc, giữ cơ chế Lãnh tụ chế, chỉ muốn bí mật hoạt động, chỉ mơ sao được cầm quyền, Đảng có đảng viên, có cán bộ cao cấp, đầy tài năng, chức vụ, bằng cấp, được tuyển chọn trong giới trí thức và Đảng chấp nhận cho đảng viên tham chánh, tham gia chánh trị, nhưng không để Đảng lộ ra, Đảng phải và chỉ là Đảng Cán Bộ.
- Hai mãnh còn lại, biến cải, thành lập hai Đảng khác nhau, hùng cứ mỗi Đảng một vùng. Tân Đại Việt ở miền Nam, Đại Việt Cách mạng ở miền Trung, công khai hoạt động, tham gia chánh trị dưới hình thức Đảng chánh trị. Hai chị em mỗi người một vẽ muời phân vẹn mười. Cơ cấu lãnh đạo, cơ cấu tổ chức tuy khác biệt nhau, miền Trung với Đại Việt Cách mạng Đảng vẫn theo lãnh tụ chế, và miền Nam với Tân Đại Việt xây dựng và sanh hoạt hoàn toàn Dân chủ, nhưng các đảng viên khi đấu tranh làm việc, tinh thần trách nhiệm rất nhiều điểm giống nhau: ấy cũng nhờ chủ thuyết «dân tộc sanh tồn». Hai Đảng Tân Đại Việt và Đại Việt Cách mạng Đảng đều có giấc mơ-không toại là biến Đảng thành những Đảng quần chúng tham gia sanh hoạt chánh trị hiến định và pháp định, tham gia chánh quyền hay đối lập hiến định.
Khác với những chủ thuyết chánh trị hay cách mạng khác, chủ thuyết Dân Tộc Sanh Tồn ngay từ đầu đã rất cởi mở rồi, cởi mở ở cái chương nói về thuyết,
3- Biến Cải:
Ngay từ lúc đầu vào thời điểm năm 1939, Đảng trưởng đã nói đến «thuyết biến cải». Chấp nhận một chủ thuyết có thể biến cải, và về sau đã được Giáo sư Nguyễn Ngọc Huy luận rộng thành một sức mạnh, biến cải theo phát triển, để phát triển và sanh tồn. Như vậy Chủ thuyết luôn luôn được cập nhựt phù hợp với tiến trình khoa học, với môi trường hay quy trình thay đổi xã hôi.
Đảng trưởng đã có một tầm nhìn xa, Giáo sư Nguyễn Ngọc Huy lại luận bàn mở rộng thêm thành một một viễn kiến rộng. Dân Tộc Sanh Tồn là một chủ thuyết mở, luôn luôn phù hợp, cập nhựt với mọi tình huống phát triển của xã hội Việt Nam trong bất cứ thời đại nào, và đặc biệt với Toàn cầu Hóa, với Ngày Nay.
Dân Tộc Sanh Tồn Mở với Thế giới Mở,
Với Toàn Cầu Hóa:
Mở: mở cửa, mở duy quan, mở tâm thức, mở tư tưởng, dám đặt lại vấn đề. Đó làm cách mạng thường trực. Nhựt nhựt tân, hựu nhựt tân.
Mở tư tưởng chưa đủ, phải mở bàn tay, mở con tim. Tiếp nhận bạn mới, chấp nhập đối thoại, chấp nhận đối lập, bàn cải. Tuy là phân hóa, lúc còn trong nước, dưới thời Đệ nhị Cộng hòa, hai Đảng Đại Việt đều có mặt tham gia chánh quyền quốc gia. Chúng ta không cầm quyền nhưng chúng ta cũng đã tham gia chánh quyền, đảng viên ta có người dân biểu, đảng viên ta có người nghị sĩ, đảng viên ta tham chánh, người Bộ trưởng, kẻ Tổng trưởng,…. nói tóm lại từ thời Quốc gia Việt Nam vừa Độc lập, vừa lập chế độ Tự Do đến thời Cộng hòa … đến ngày tan hàng «Đảng Đại Việt ta có mặt tham gia cầm quyền». Đảng viên ta tham chánh trong mọi cơ cấu của bộ máy cầm quyền miền Nam tự do trong suốt cả 20 năm, kể cả thời gian Đệ nhứt Cộng hòa của Tổng Thống Ngô đình Diệm. Thời gian ấy tuy bộ phận chánh trị và cách mạng có bị đàn áp, nhưng bộ phận quân ủy vẫn tồn tại, nhờ rút vào bí mật.
Thế nhưng trong suốt thời gian thành công ấy, chủ nghĩa Dân Tộc Sanh Tồn có được phát huy đúng không?
Đảng Đại Việt còn vững vàn đến ngày nay cũng nhờ chủ thuyết Dân Tộc Sanh Tồn. Nhưng thật sự chánh là «đảng viên Đại Việt sanh tồn»!
Vì lúc bấy giờ cuộc chiến Quốc - Cộng bắt buộc chúng ta phải lựa chọn. Từ chống Pháp một cách tích cực (chiến khu kháng Pháp đầu tiên ở Nam Việt khi Pháp trở lại là chiến khu An Điền), đến khi chúng ta biết nhận rõ địch thủ là cộng sản, chúng ta chuyển hướng cởi mở đi tìm Hoàng đế Bảo Đại và chế độ Quốc gia, tạm thời hợp tác với Pháp chống cộng. Chủ nghĩa Dân Tộc Sanh Tồn lúc sơ khởi phải tổ chức bí mật toàn bộ và dùng quyền uy và lãnh tụ chế lãnh đạo. Nhưng, bây giờ phải biết biến cải tổ chức mở, từ độc đoán quyền uy biến thành Dân chủ, tập thể lãnh đạo, cá nhơn phụ trách.
Ngày nay chúng ta phải mở nữa. Mở để sanh tồn. Chúng ta sanh hoạt mở, phải tìm bạn. Con đường đấu tranh ở hải ngoại hướng về đất nước muôn mầu muôn sắc. Chúng ta không thể tìm sự đồng thuận hoàn toàn, chúng ta chỉ tìm một mẫu số chung nhỏ thôi.
Việt Cộng ngày nay tạo một cơ hội rất lớn để chúng ta lật đổ nó.
Nhưng làm thế nào?
Hãy đồng thuận trong cái ý chí là lật đổ chế độ cộng sản trước đã.
Thế nào, phương pháp, ngòi nổ nào, nhơn tố nào? Có thể khác nhau, mỗi người đấm một cái, đá một cái, cũng xong. Có bạn muốn chỉ Phải có đảng làm thôi, Do đảng! Vì đảng! Và Bởi đảng! Đảng! Đảng! Và Chỉ có đảng! ….
Muốn lắm chớ ! Nhưng đảng là những con người, đảng viên là quan trọng, vậy thì trước hết, đảng viên hãy hợp tác với người ta đi. Đảng viên đắc lực, góp sức góp tài, năng nổ góp sức với người, thì khi người ta nói đến đảng viên là người ta nói đến Đảng. Mở là các đảng viên phải chia nhau công tác với các sanh hoạt cộng đồng.
Cộng tác không phải chỉ tham dự cho có mặt đâu, phải tham dự thật sự. Chúng ta, mỗi Đảng Viên, phải tham dự với cái tinh thần Đại Việt, với cái Đạo đức Đại Việt, nói tóm lại với tất cả Con Người Đại Việt ở mỗi chúng ta. Con người Đại Việt, với Dân Tộc Sanh Tồn phải «đoàn Kết Sanh tồn» với các phần tử yêu nước khác của cộng đồng Việt Nam, bảo vệ Không gian Sanh tồn dân tộc Việt Nam, ở Hải ngoại hay ở Quốc nội để mãi mãi giữ cái tinh túy, cái gốc, văn hóa, chữ viết, và cái giang sơn, toàn vẹn lãnh thổ, toàn vẹn văn hóa, toàn vẹn linh hồn Dân tộc Việt!
Mở để sanh tồn: phải, chủ thuyết Dân Tộc Sanh Tồn nói đến nguyên lý Sanh Tồn. Nói đến nguyên lý Sanh Tồn là nói đến Không Gian Sanh Tồn.
Đại Việt Quốc Dân Đảng ra đời từ ngoài Bắc, lớn lên với các đồng chí trí thức.
Đảng lớn và mạnh nhờ ngọn gió và tinh thần Cứu quốc và Cách mạng chống Pháp.
Sau nầy Đảng sanh tồn lớn mạnh nhờ tham gia chánh phủ.
Miền Bắc mất, Đảng di cư vào Nam tìm không gian sanh tồn mới, nhưng trong Nam, ở một địa phương mới Đảng phải biến, phải mở để sanh hoạt và phát triển trong một Không Gian Sanh Tồn hoàn toàn Nam Việt Nam, vì vậy phải Tân Đại Việt. Vì vậy phải cần một Đại Việt Cách Mạng Đảng để sanh hoạt ở miền Trung Việt Nam.
Không gian sanh tồn mới ở Hải ngoại không thể để chúng ta làm việc như thời còn ở Việt Nam nữa. Thế giới tự do, không ràng buộc, không chức vụ, lương lộc, chỗ ở, không chế tài, không phần thưởng các đảng viên chỉ còn tấm lòng thôi.
Có thực sự yêu tổ quốc không?
Có thực sự yêu Đại Việt không?
Động cơ nào?
Động lực nào?
Tất cả đều tự nguyện. Cũng vì mỗi người ở một nơi, khác quốc gia, khác tập quán sanh hoạt nên tìm một sự đồng bộ khó lắm. Vì đồng bộ khó chúng ta phải mở. Vì đồng bộ khó nên chúng ta đi tìm sự ủng hộ bên ngoài nhiều hơn sự ủng hộ trong nhà. Và để kết luận, đi tim đồng thuận trong nhà, chưa đủ, phải đi tìm
Kết Sanh:
«Anh sao lo chuyện ở ngoài không vậy, không lo chuyện trong nhà!» là một câu khiển trách rất thường dùng. Trong nhà chúng ta chung nhau lo, bên ngoài chúng ta phải lo dùm người ta, để tìm sự ủng hộ và đồng thuận. Các đảng viên phải biết gánh vát nặng hơn. Vì vậy cần chất phẩm. Phần trên đã nói đến cái quan trọng của người dân đối với đất nước thế nào, thi đảng viên đối với đảng cũng như vậy.
Chính đảng viên làm cho Đảng lớn chớ không phải Đảng làm cho đảng viên lớn.
Và Giáo sư Nguyễn Ngọc Huy cũng đã từng nói:"Tổ chức chỉ là phương tiện để mình tranh đấu".
Một Đảng có thể đông hơn, nhưng đảng viên ù lì, làm chánh trị chờ thời thi không ai nghe đến đảng ấy.
«Không Gian Sanh Tồn» là cái Mở của «Dân Tộc Sanh Tồn», và cái Mở của «Không Gian Sanh Tồn» là «Kết Sanh». Mỗi con người có một không gian sanh tồn. Một người nam, một người nữ chung nhau kết hai cái «không gian» mình lại để thành một gia đình, «Kết sanh» ấy là vợ chồng, là gia đình. Nhiều gia đình là xã hội, nhiều xã hội là cộng đồng, thành phố, làng xã, đất nước.
Từ nay chúng ta hãy làm quen với: Dân Tộc Sanh Tồn, Không Gian Sanh Tồn và - liên hay đoàn - « Kết Sanh» - tồn.
Và chúng ta áp dụng vào trong sanh hoạt hằng ngày của chúng ta.
- Trong đời sống hằng ngày, nơi việc làm, nơi địa phương chúng ta cư ngụ, hội nhập với người địa phương với láng giềng, kết sanh sanh hoạt kinh tế.
- Trong công đồng nơi chúng ta sanh sống, hội nhập sanh hoạt với những đoàn thể bạn, kết sanh sanh hoạt xã hội.
- Trong đất nước chúng ta cư ngụ tham gia những hoạt động chánh trị như những bầu cử các nghị viên các dân biểu đại biểu, kết sanh sanh hoạt chánh trị.
Đảng lớn lên, có uy tín hay không là nhờ đảng viên. Đảng viên có thực sự lớn mạnh, đầy tự tin, Đảng mới sẽ lớn mạnh và đầy tự tin.
Khi nào tất cả các đảng viên của tất cả các chánh đảng Việt Nam có đầy đủ tự tin, đầy đủ sự trưởng thành chánh trị, thì các đảng chánh trị Việt Nam mới có tầm vóc quốc gia để tham gia vào vận mệnh đất nước Việt Nam, tạo cho dân khôn, dân giàu, thì nước Việt Nam chỉ có mạnh và phát triển thôi!
Thưa Quý Đồng chí,
Nhìn lại tựa đề của bài viết, chúng ta thấy được gì? 100 năm rồi cũng qua! 50 năm rồi cũng qua!
Rồi sao nữa?
Gia đình Đại Việt ngày hôm nay có còn «đồng tâm nhứt trí» như thời 1945 không?
Hay chỉ là những con nhạn lạc đàn lẽ bạn, mỗi người mỗi hướng, nói chuyện kết đoàn trong tâm khảm của một lãnh tụ bị vây hãm trong cái vô minh của chính mình?
Thiết nghĩ, thiết tha với Dân tộc, thiết tha với Đảng, thiết tha với Đồng chí…bắt buộc PHẢI mở lòng.
Chúc tất cả quý đồng chí sức khoẻ và ý chí bền vững để phục vụ Tổ quốc Việt Nam.
Việt Nam muôn năm!
Đại Việt muôn năm!
Phan Văn Song – Mai Thanh Truyết
Đại Việt
Mai Thanh Truyết
http://maithanhtruyet.blogspot.com/
_____________________________________________________
"Every Generation needs a New Revolution". - Thomas Jefferson-
"A nation that destroys its soils destroys itself. Forests are the lungs of our land,
purifying the air and giving fresh strength to our people." —Franklin D. Roosevelt
Mai Thanh Truyết
http://maithanhtruyet.blogspot.com/
_____________________________________________________
"Every Generation needs a New Revolution". - Thomas Jefferson-
"A nation that destroys its soils destroys itself. Forests are the lungs of our land,
purifying the air and giving fresh strength to our people." —Franklin D. Roosevelt