Anh Le Van Khoa

Anh Khoa của tôi

 

Thưa Anh,

Việt Hải có mời tôi viết một bài về Anh. Nhưng thú thật tôi không dám viết, vì trước hết tôi không có một khái niệm cùng hiểu biết nào hết về âm nhạc, cũng như tôi cũng chưa biết hết về anh trong lãnh vực nầy ngoài những dĩa nhạc hòa tấu kiểu tân nhạc cũng như cổ điển mà anh đã cho.

Trong thời gian gần đây, mình gặp nhau thường xuyên hơn, trao đổi nhau thường xuyên hơn cũng như những buổi gặp mặt thân mật tại nhà anh hay nhà tôi để rồi sau đó tiếng hát của chị Ngọc Hà, phân nửa của thân thể anh vang lên trong đêm thâu càng làm tăng thêm không khí thân mật giữa bạn bè.

Hai anh em mình nằm trong hai lãnh vực hoàn toàn khác nhau, âm nhạc và khoa học. Nhưng trên thực tế sự đồng cảm dường như thể hiện sau nhiều trao đổi, nhứt là sau khi được nghe anh kể chuyện về những chuyến đi biểu diễn ở các nơi, đặc biệt chuyến đi Ukraina. Và những câu chuyện anh kể bên lề về chuyến đi nầy đã làm gợi ý cho tôi viết về anh.

Thưa Anh,

Anh là một nười miền Nam, nơi dòng sông cửu cuồn cuộn chảy nhưng nguồn nhạc nơi anh khơi nguồn từ những nét nhạc êm dịu. Cũng có những lúc dồn dập, nhưng cái dồn dập đó chỉ làm khơi dộng lòng người…chứ không gây ngạc nhiên hay làm người nghe giựt mình. Nhạc của anh không hẳn là nhạc cổ điển Tây phương hay cổ nhạc Việt Nam. Nhạc của anh cũng không là tân nhạc…nhưng nhạc của anh dường như pha lẫn nhiều dòng nhạc khác nhau từ khắp nơi trộn lẫn theo âm điệu của lối hòa âm độc đáo của riêng anh.

Anh có thể hòa âm một bài nhạc cổ điển Tây phương theo âm điệu của các nhạc cụ cổ điển Việt Nam và ngược lại, một bài nhạc dân tộc Việt Nam với các nhạc khí Tây phương.

Thưa Anh,

Tôi không biết anh có học theo trường lớp nào? Theo hệ phái nào? Như có điều tôi chắc chắn rắng hồn nhạc của anh mênh mang, không có giới hạn của ranh giới địa dư hay không gian. Vì dốt nhạc, cho nên tôi không có khả năng mô tả nhạc của anh một cách rạch ròi, nhưng tôi có thể nói theo suy nghĩ chủ quan của tôi là anh có một tâm hồn nhạc lay láng. Và cũng chính nhờ "cái lay láng" nầy mà anh gây động được sự đồng cảm của người nghe dù là người Việt hay người ngoại quốc.

Anh đã chuyển tải âm điệu nhạc Việt Nam đi khắp nơi, và chính nhờ vậy mà thế giới đã tìm biết được nơi mãnh đất hình chữ S xa xôi dù đang khổ sở điêu linh với bạo quyền vẫn còn những âm thanh êm dịu của một người con xa xứ cố gắng mang lại vài phút giây xoa dịu tâm hồn con dân Việt.

Mặc dù tuổi anh đã hơn nửa chừng xuân của thời thất thập cổ lai hy, trông anh vẫn còn khỏe mạnh và chững chạc trong khi điều khiển ban nhạc. Những động tác của anh nói lên ý chí …vượt thoát, vượt thoát ra ngoài khuôn mẩu cổ điển của người nhạc trưởng. Tôi không biết mô tả như thể nào, nhưng mỗi khi nhìn anh trong những giây phút nầy dường như anh không còn …là anh nữa.

Anh đã thăng hoa vào cõi nhạc đâu đây!

Thưa Anh Khoa,

Không biết nói gì thêm, nhưng anh Khoa ơi! Có phải anh được sanh ra do sự giao thoa của Trời Đất hay anh đã cùng Trời Đất giao thoa với nhau mỗi khi anh trình bày một bản hòa tấu mới?

Hay nói một cách khác Anh đã cột Nhạc vào anh hay Nhạc đã cột Anh?

Chúc Anh đi trọn con đường nhạc của anh.

Thân kính

Mai Thanh Truyết

 

//////////////////////////////////////////////////