Zeus & Tôi

Zeus và Tôi

Chiều hôm qua 26/12, tình cờ trong một tiệc Giáng sinh tại nhà nhạc sư Lê Văn Khoa, tôi nhìn thấy được một con chó Chihuahua đang nằm ngũ trên ghế. Chó thật giống con chó Zeus của tôi năm nào. Và dĩ vãng đã trở về…

Zeus là tên một vị thần Hy Lạp, trong tự điển có ghi là:"The Greek god who is king of gods and man and husband of Hera, compare Jupiter". Đây là cái tên con chó Chihuahua lai tôi xin cho đứa con trai Út tôi vào năm 1991 ở một trung tâm lưu giữ chó mèo của thành phố Fresno, miền Trung California. Khi mang về Zeus được 8 tuần lễ.

Ngay cả tên Zeus tôi cũng không hiểu nghĩa là gì trước khi tra tự điển và được diễn giảng như trên. Con tôi học lớp sáu (Đệ thất) có ỳ muốn nuôi một con chó. Vì tính khắc kỷ và điều kiện sinh sống có nhiều trở ngại khi nuôi một súc vật trong nhà, nhưng vì chìu con cái cho nên tôi chấp nhận cho nuôi với điều kiện khắt nghiệt là chó không được ngủ trong nhà.

Chính vì quyết định nầy mà tôi vô tình trở thành một loại người "animal abuse" trong suốt nhiều năm khi còn ở Fresno. Zeus vẫn có "cái giường" để ở hàng ba trong góc cửa ra patio. Ban ngày được vô nhà chạy chơi, nhưng ban đêm tuyệt đối không ở trong nhà.

Mùa hè, trời Fresno nóng, chuyện Zeus ở ngoài không thành vần đề, nhưng mùa đông, thời tiết nơi đây cũng lạnh, nhiều khi xuống tới 320F. Con tôi vì thương chó nhưng không dám đem vào nhà, mà chỉ để một ngọn đèn 40W gần giường ngủ của Zeus. Ngoài cực hình trên, Zeus còn phải chịu nhiều cực hình khác trong thời gian ở tại đây. Và hai cực hình điển hình nhứt là:

  • Nhân một chuyến dẫn các con đi cắm trại bên Mễ, tôi gữi Zeus cho một người bạn một tuần lễ. Sau khi cắm trại xong, rước Zeus về, chỉ thấy một thân xác còi  cọc vì theo lời người bạn suốt cả tuần Zeus không ăn chỉ uống nước cầm hơi và gầm gừ liên hồi mỗi khi có ai đến gần.
  • Cực hình thứ hai của Zeus là có một lần nhà tôi bị trộm phá vỡ cửa sổ vào nhà. Khi các con đi học về, không thấy Zeus mừng đón như mọi khi. Chúng túa đi tìm và thấy Zeus nằm bất động bên một góc vườn sau, chắc có lẽ bị kẻ trộm đá và bị thương. Zeus bỏ cả ăn uống trong mấy ngày mới bình phục lại.

Tuy nhiên trong suốt thời gian ở đây, mặc dù bị tôi bạc đãi trong đối xử như thế, nhưng tôi cũng có nhiều kỷ niệm đẹp với Zeus là Zeus đã cùng tôi đi lang thang những nơi nào tôi đi. Có thể nói Zeus là kẻ đồng hành của tôi, khi thì Lost Lake, khi thì Mammouth Lake, khi thì chạy quanh len lõi trong các vườn nho hay cam trong vùng.

Thời gian nầy là một giai đoạn bắt đầu một mối giây liên lạc mật thiết hơn giữa Zeus và tôi. Cái nhìn và cung cách đối xử của tôi bớt đi khắc nghiệt, nghĩa là cho Zeus vào nhà, nhảy lên giường của các con….

…..

Rồi thời gian qua, năm 1995, gia đình tôi chuyển về San Diego vì phải chạy theo công việc, Zeus và tôi mới thực sự trở thành một người bạn. Nhà tôi lúc nầy là một ngôi nhà cuối cùng nằm trên đỉnh đồi. Ngoài hàng rào ngăn chắn phía sau nhà, tôi còn là sở hữu chủ gần 100 thước đất thoai thoải trên triền đồi bao quanh nhà. Tình bạn giữa tôi và Zeus ngày càng sâu đậm. Có thể nói, nơi đâu tôi đi, nơi đâu tôi đến đều có Zeus bên cạnh. Từ những bãi biến hoang vắng vùng San Diego chạy dài gần tới biên giới Mễ. Chúng tôi đã lên tận núi Julian vùng phía Đông của San Diego, nơi có một loại táo (apple) đặc biệt để làm bánh Apple Pie nổi tiếng.

Đặc biệt hơn cả là chúng tôi thường ra bãi biển của một thành phố nhỏ tên Cardiff by the Sea nằm trên Quốc lộ I. Tại nơi nầy vào năm 1996, một trận sóng ngầm đã đẩy những hòn đá cuội tròn như quả trứng nắm dưới đáy biển hàng chục dặm. Chỉ nội một đêm đá đả phủ kín bờ biển, lan qua mặt đường và phủ cả một đoạn đường rầy xe lửa.

Phải mất gần một tuần lễ mới dọn sạch đá trên đường rầy xe lửa và quốc lộ 1. Nhưng bãi biển trở thành một bãi đá tròn lẵng và mỗi lần sóng nỗi lên từng loạt, vô số đá xô đẩy nhau, chạy vào bờ và chạy trở vào biển cả. Hiện tượng nầy tạo thành một âm thanh như một bản hòa tấu, và cung bật trầm bổng thay đổi tùy theo cường độ của sóng biển.

Chúng tôi thường ra đây sau hoàng hôn và ngắm sóng biển hàng giờ hầu như mỗi buổi chiều.

Trong ba năm lưu lại San Diego, cũng có nhiều kỷ niệm với Zeus và kỷ niệm sau cùng đưa đến cái chế của Zeus, tôi sẽ lần lượt kể ra:

  • Như đã nói ở phần trên, nhà tôi có triền núi bao chung quanh cho nên thường hay có các con skunk lẩn quản ở sân nhà sau để kiếm ăn. Có một lần, Zeus "đánh lộn" với Skunk, và kết quả là tôi phải thay một bộ nệm của thằng con vì Zeus thua chạy vào nhà và mang cả mùi hôi đặc biệt, không thể nào tẩy rửa được.
  • Một lần khác, vào mùa xuân, rắn rattle snake thường hay đẻ con, và cả bầy cả mẹ lẫn con hay trườn quanh quẩn sau nhà…Lầm nầy chỉ một tích tắc, Zeus thoát khỏi toi mạng vì tôi thấy kịp ngay khi rắn mẹ chuẩn bị phóng vào Zeus. Thật hú vía.

 

Năm 1997, khi các con rời khỏi nhà, tôi dọn về Orange vì hãng giao cho tôi một nhà máy xử lý nước thải tại West Covina. Kể từ đây tôi mới thực sự là chủ nhân của Zeus, và Zeus cũng không còn ai làm bạn nữa ngoài tôi ra. Sau nhà tôi, ngoài sân hè sau, còn có một khoảng đất rộng trên 5.000 bộ vuông, mà sau nầy tôi trồng rất nhiều cây ăn trái như ở Việt Nam.

Zeus và tôi ngày càng thân thiện và những nghiêm cấm từ thời ở Fresno đã tan biến từ lâu. Bây giờ Zeus tự do nhảy lên giường tôi. Mỗi tối, Zeus nằm bên cạnh trong khi tôi đọc sách. Đôi khi Zeus chui tọt vào mền và nằm dưới chân tôi.

Ngày ngày, Zeus rất thính mũi và khi xe tôi chưa chạy vào driveway là Zeus đã chực sẳn rồi. Và nhứt định không tránh xe tôi. Zeus làm như thế chỉ vì muốn lên xe đi với tôi mà thôi. Do đó, hầu như mỗi ngày, trước tình huống như thế, tôi phải mở cửa bên hành khách để Zeus nhảy lên xe để đi một vòng. Mà đã yên đâu, Zeus còn đòi hỏi phải hạ cửa kiếng xuống để anh ta nghiêng đầu ra ngoài ngắm cảnh nữa chứ!

Nhưng rồi, thời quan qua, vào năm 2005, tuổi Zeus đã được ước tính 14 năm x 7 = 98 tuổi. Zeus yếu hẳn đi, bước đi chập chạp và không còn chạy nhảy hay chơi những trò mạnh bạo như thời còn thanh niên nữa.

Một hôm Zeus bỏ ăn, nằm bất động, tôi phải gọi một đứa con đang ở Davis gần Sacramento về để đưa Zeus đi bác sĩ. Kết quả là Zeus bị sưng phổi qua X-Ray và được trị liệu bằng trụ sinh.

Trong vòng một tuần lễ sau đó, bịnh tình không thuyên giảm, và mỗi lần kẹp viên trụ sinh với một miếng thịt, tôi đã năn nỉ Zeus uống thuốc. Zeus cố gắng nghe lời tôi, nhưng nuốt viên thuốc rất khó khăn, đôi khi bị sặt lên sặt xuống.

Ngày cuối trước khi mất, Zeus cố gắng nài nĩ tôi chở đi chơi một vòng. Vì quá yếu, Zeus không thể nhày lên xe khi tôi mở cửa, do đó, tôi phải bồng Zeus lên. Có lẽ cảm được đây là chuyền cuối cùng Zeus không muống xuống xe, nhìn tôi với cặp mắt van lơn đòi đi nữa. Lần nầy tôi phải chở Zeus đi mấy vòng…

Một đêm trước khi mất, dường như có linh tính báo cho tôi biết rằng Zeus sắp chết, sau khi tôi ghé thăm thầy bổn sư ở chùa Liên Hoa, tôi mua một tô phở mang về cho Zeus. Zeus cố gắng uống vài muỗng do tôi đút. Tối đó, tôi đem giường của Zeus để cạnh giường tôi và không quên đấp kín cho Zeus.

Hừng sáng hôm sau, tôi thức sớm và không thấy Zeus đâu cả, tôi vội chạy qua phòng thờ Ba Má tôi, thấy Zeus nằm duổi chân nằm ngay dưới bàn thờ. Thân nhiệt Zeus còn ấm, nghĩa là mới ra đi chưa lâu. Tôi vội vàng gọi cho thằng con Út, chủ nhân thực sự của Zeus, ở Santa Cruz.

Chưa đầy 6 giờ sau, tất cả 4 đứa con tôi tề tựu về nhà…và quyết định sau cùng là chôn Zeus dưới cây cam nơi tôi thường ra ngồi đọc sách và uống trà.

Zeus mất năm 2005 vào tháng 5, tôi không còn nhớ ngày, nhưng chắc chắn không phải là ngày 19 tháng 5. Tôi khẳng quyết như thế vì biết Zeus là một "người hiền" không thể chết vào ngày "trùng" được.

Mỗi năm, tôi thường làm một kỷ niệm cho Zeus, cho đến năm 2007. Biến cố gia đình khiến tôi không còn giữ căn nhà để còn có dịp gần Zeus được. Tôi đã xa hẳn Zeus từ đó.

Bây giờ là 2010, sắp bước qua 2011. Một buổi Giáng Sinh đầy ý nghĩa tạo cho tôi một dịp nhớ về Zeus, qua hình ảnh con chó của chủ nhà, giáo sư Lê Văn Khoa.

Tôi đã nghĩ nhiều trên đường về nhà tối hôm qua và quyết định sang mai (tức là giờ nầy) sẽ viết một bài về Zeus khi vô sở làm.

Tôi đã trọn lời hứa với Zeus. Nhưng Zeus đâu còn nữa. Và lần lần tôi càng chiêm nghiệm thêm Sắc tức là Không, cũng như Không không là Sắc trong cõi Ta bà nầy.

Phổ Lập

Giáng Sinh 2010

 

 

 

 

 

 

//////////////////////////////////////////////////